Giảng Xưa Lời Khuyên - Đức Phật Thầy Tây An

A+ A-






LỜI KHUYÊN - PHẬT THẦY TÂY AN
Nam Mô A Di Đà Phật

Nay tạm xác bài tường chơn lý
Thấy đạo đồng có chí đến đây
Nghĩ vì đâu thương nhớ đến Thầy
Đao đớn bấy châu rơi lã chã
Thương những kẻ hiền từ có dạ
Kẻ tu hành phải chịu dầy bừa
Ráng lo tu đạm bạc muối dưa
Cơn thiếu hụt cháo rau chấm chút
Chịu cay đắng cho qua một lúc
Trời phật đâu có bỏ tôi hiền
Thấy đời này vì bạc vì tiền
Xa bể thẳm nhiều người lạc ngõ
Nên Phật giáo phô trương rạng tỏa
Ráng lo tu đặng hưởng phước thừa
Người hiền lương Trời Phật mến ưa
Đừng xa ngã lo ăn lo ngủ
Tôi áo não đôi lời nhắn nhủ
Tứ đổ tường giải tán nó đi
Đặng bước lên cho kịp thời kỳ
Cho kiếp bước lên đường giải thoát
Tâm nhân đạo đắc thành Chánh Giác
Trí hy sinh tài đức do thiên
Cả tiếng kêu nam nữ sĩ hiền
Ráng tìm kiếm cùng ông thượng cổ
Khuyên bổn đạo về nhà suy nghĩ
Tại hồng trần khó nổi thung dung
Ráng lo tu đặng dựa bóng tùng
Cơn sóng gió đặng qua tai biến
Nay đã thấy cơ quan biến chuyển
Người không tu khó nỗi ẩn thân
Ráng lo tu cho đặng Tứ ân
Về tịnh độ khỏi nơi khổ não
Trên non tiên nhiều nơi quý báo
Cảnh Thất Sơn quý báo ngọc ngà
Ráng lo tu tầm đạo Thích Ca
Lúc hoạn nạn Phật ra cứu độ
Thương những kẻ có lòng ái mộ
Bấy lâu nay xa cách đền vàng
Phật Thánh Tiên chứng chiếu trên bàn
Chờ con thảo tu hành định đoạt
Đến chừng đó ông bà không lạc
Phật Thánh Tiên dìu dắt về trường
Ra chặng tiền huyền diệu phô trương
Kẻ ác đức chết thôi vô số
Ráng chờ đợi cùng ông thượng cổ
Ẩn bóng hồng chờ đợi cơ quan
Sắp cơ binh cho được hoàn toàn
Thầy trở lại khai tràng binh bỉ
Nguyện ra tay mới là ứng thí
Xuất cơ binh Tàu Nhật hoàn toàn
Ra trận tuyền phụng mạng lướt sang
Đến chừng đó xông tên lướt trận
Ra trận tiền thương Thầy giúp vận
Lướt xông tên cho đến bảng vàng
Đức Thích Ca mở hội Tràng An
Cờ phụng mạng Thích Ca cao quý
Đến chừng đó Phật Bà ra chỉ
Thương những người đạo đức hoàn toàn
Kẻ hung hăng nát biến thây phơi
Người hiền đức được coi mây bạc
Đừng ỷ thế làm hung tạo ác
Ai dưỡng nuôi chẳng kể tổ tiên
Cả tiếng kêu kìa bớ người hiền
Trên huyền diệu tu hành phát huệ
Đừng để trễ cho thân tồi tệ
Ráng xả thân công quả đền bồi
Phật để dành cho có chỗ ngồi
Để dành sẵn chờ người biết phải
Những lỗi lầm ráng nên sửa cải
Cho hoàn toàn hạnh phúc người xưa
Đừng để cho đạo đức dày bừa
Rồi mang lỗi quân thần phụ tử
Kể từ nay nữ nam ráng giữ
Vợ với chồng ăn ở hoàn toàn
Phận đàn bà hiền đức nghiêm trang
Đừng lớn tiếng rầy rà chẳng tốt
Dầu quấy phải chẳng nên thề thốt
Rồi lỗi lầm chẳng có huệ đâu
Uổng bấy lâu tu niệm khẩn cầu
Đừng nóng giận đạo màu mới tỏa
Trí huyền vi người hiền còn đó
Trong đợi chờ giúp vận con tiên
Cả tiếng kiêu kìa bớ sĩ hiền
Định tâm trí kìa nơi quý báo
Phật Tiên Thánh ra đời chỉ bảo
Còn chi đâu mà nói rằng chưa
Khổ với đau sắp đến không vừa
Để đến việc ăn năng không kịp
Ráng lo tu từ đây cần kiếp
Cho khỏi đàn nước lửa trùng vây
Ráng một lòng tưởng Đức Phật Thầy
Thầy cứu độ khỏi nơi tai biến
Việc hoạn nạn trời đà đã khiến
Thiếu đức rồi phải chịu nát tan
Ráng xoay lưng đâu cực hoàn toàn
Chữ Lục Tự lần đeo cho chắc
Đường sanh tử đổi thay nhất khắc
Lời dạy khuyên ráng nhớ đừng quên
Chừng lăng xăng Tần Hớn Cao Miên
Chịu nạn khổ xa gần như một
Đời khổ đến thiên cơ nói tột
Ra giảng kinh hầu nhắc nhiều lần
Đức Thiêng Liêng cai quản mở màng
Trí quân tử huyền vi ứng thí
Người có đức thiêng liêng mới bảnh
Núi thiêng liêng để chứa người hiền
Thoàn Bát Nhã đưa qua sông ngạn
Đến chừng đó người hiền mới bảnh
Thấy nhà tiên cửa thánh đàng hoàng
Bát Nhã Thoàn đông độ đưa sang
Coi quý báo non tần hạnh phúc
Ráng tu niệm sửa tâm phàm tục
Cho hoàn toàn hạnh phúc liễu bồi
Lời nói năng chớ khá tục thô
Sách Thánh dạy người hiền trung hiếu
Tâm sáng suốt mới là huyền diệu
Tìm huyền vi thấy bóng Chơn Linh
Đức Thiêng Liêng gọi ánh bóng hình
Không với có tại tâm Nhơn Đạo
Thương những kẻ sai cơn mùi đạo
Phật Thánh Tiền tâm trí đắc thành
Thì có ngày hội hiệp non sanh
Đến chừng đó mới là quân tử
Cảnh Niết Bàn Tây Phương Phật ngự
Xuống trần gian rạng rỡ trung thần
Đặng chọn người hiền đức Tứ Ân
Nhành Dương Liễu Quang Âm Cứu Khổ
Nước Bạch Thủy nhờ Ơn Phật Tổ
Đạo phù trần cứu độ nhân gian
Cứu bá gia độ kẻ tu hành
Đặng ngó thấy non Tiên cực lạc
Bấy lâu nay xuống trần hạ mạc
Kẻ chơn tu mao kiếp xuống đò
Về non Tiên Ngọc bể ấm no
Long Hoa Hội Tràng An thi cử
Đức Như Lai ban cho bốn chữ
Hữu sanh linh tài đức do thiên
Trí huyền vi phụng mạn trận tiền
Hữu tài đức cùng đô thị giả
Tạo vật chất làm tuồng mạt hạ
Trí hiền nhân còn ẩn bên màn
Đợi thời cơ giúp trận thiên ban
Bấy lâu nay nằm chờ quá bận
Chờ huyền vi Thầy về giúp vận
Ra chiến trường phụng mạng lục thông
Cả tiếng kêu Hiền Sĩ non sông
Chờ lộ vĩ sắc son tường tận
Trời đổi xoay tuồng đời cũng cận
Chờ chung quy nhất thống đường trào
Đặng hoàn toàn ba lược sáu thao
Ráng ẩn lánh chờ ngày lệnh chúa
Chừng biến chuyển thiên la lưới bủa
Dẹp trùng vây phò chúa Minh Hoàng
Kẻ gian ác thây nằm chật đất
Đến chừng đó đổi xoay vạn vật
Lũ tà tây bỏ xác chất đàng
Đừng có ham mến đất tiếc vàng
Nay chẳng khác như đời Trụ Kiệt
Khổ với thảm càng ngày càng siết
Ráng coi theo trong sấm Trạng Trình
Chớ nên vì giục thúc hy sinh
Đừng nóng nảy rồi đây phải khổ
Vàng vùi lắp cát bay phải lộ
Chờ huyền vi lộ cảnh đền vàng
Thì sẵng sàng kèo cột lướt sang
Cứ trực chỉ quăng neo Đất Việt
Bóng tây liêu lìa cảnh xa khơi
Kẻ chơn tu đặng sống coi đời
Dừng thối trí lương tâm xao lãng
Có đau khổ người tu mới rạng
Đời hạ ngươn quan lộn với ma
Sao không lo một dải sang hà
Đành phụ bạc tổ tiên đất nước
Giữ sao khỏi ngọn gươm ba thước
Gái tiết trinh hiếu hạnh lo lường
Đến thời kỳ phụng mạng cầm cương
Nhớ hồi trước Phụng Kiều Lý Đán
Ráng chờ đợi người xưa tỏ rạng
Thì Hớn Châu trở lại Nhà Minh
Chờ Trương Lương Hạn Võ Trạng Trình
Quy nhất thống trở về thánh giá
Thầy trở về huyền khai tất cả
Thì Thất Sơn nghe tiếng động vang
Hội chư hầu tam giáo hoàn toàn
Lập thế giới vừa cùng dân số
Đến chừng đó nước ta đô hộ
Xử giới phân theo luật Tiêu Hà
Ra trận tiền phụng mạng xông pha
Ra trận thượng đặng tìm ngọc bệ
Nhờ Thất Thập Tam Thiên đồ đệ
Lập nhà Châu phò tá Tôn Sư
Gán đồng Tâm lập nghiệp an cư
Đồng nối trí cả kiêu hùng tráng
Gương hiền đức còn ghi trên bảng
Đấng trung cang nhờ bản phong thần
Chờ huyền vi mở Hội Cát Lân
Ra chiến địa xử phân tàn bạo
Đến chừng đó dẹp loài cầy cáo
Có hộ thần đứng giữ cửa tiền
Thấy đời nay vì bạc lọng quyền
Chẳng có kể gì ông Phật lực
Nay đã thấy nhiều người hung ác
Con mồ côi sao chẳng buồn rầu
Thầy vì thương tất cả đâu đâu
Lời thuyết pháp xa gần đều hiểu
Tu cho đến vị lai kết liễu
Thì được coi chư quốc long xa
Được Niết Bàn về cõi Ta Bà
Đồng tả vị an cư Phật cảnh
Hưởng phước huệ đài lầu thông thả
Hội rồng tiên đứng giữa bệ tiền
Phật định đọt một giờ thống nhất
Dắt hiền lương qua nơi khổ cực
Kẻ hung hăng giao lại Nam Tào
Người hiền lương thần thánh quản bao
Cùng sổ bộ giao cho Bắc Đẩu
Câu huyền sâu nào ai có dấu
Không kiếm tìm sao rõ huyền vi
Nay cũng gần mở hội khoa kỳ
Ráng học hành đặng về cảnh cũ
Đừng ỷ thế đua theo yểm cựu
Ráng xoay lưng đâu cực một đàn
Quyết trừ loài tiêu diệt tà gian
Nền độc lập giữ miền đất Việt
Đến chừng đó phỉ tình nguyện ước
Thấy lầu đài phú quý tỏ tường
Ra trận tiền thọ ký tây phương
Coi chư quốc tranh giành châu báo
Trai gái ôi ráng gìn lòng đạo
Kể từ đây nhiều đạo rất linh
Ráng nghĩ suy cho rõ kệ kinh
Lời chơn chánh nghe qua sửa cải
Ta xuống thế vì thương tất cả
Bấy lâu nay dày giả quân thần
Tưởng nhớ Phật sớm chưa cần lạy
Để đến việc Thất Sơn biến cải
Hóa phép tài thây chết hằng hà
Đến chừng đó con lại lạc cha
Khắp bốn phía khối bay dần vũ
Chừng hỗn chiến có Thầy Giáo Chủ
Giặt chiến tranh vây phủ trùng trùng
Đức Quan Âm đứng giữa không trung
Hóa phép thần cho Trăm Quan Cựu
Đặng diều dắc tín đồ Giáo Chủ
Kẻ nghịch thời chừng đó tiêu tan
Sao Đức Thầy cảnh Phật Tây An
Miền Bổn Láng ngày sau vui đẹp
Hội nam nữ hai bên đạo kép
Cả chiến trường hứng cảnh hãi hồ
Cả tiếng kêu Lục Tự Nam Mô
Tiếng chuông bon giọng đồng kêu thúc
Bấy lâu nay ơ hờ côi cút
Ráng sửa sang cho đặng mình vàng
Đừng ăn no ngủ kỷ mê mang
Nay đã đến người tu lộ vĩ
Mày gươm trí dẹp đàn tà mị
Coi Phật Tiên quý báo non tiên
Sắc son nay phụng mạn kim lân
Trên chúa ngự tôi nay phò tá
Bên sông trước có nhiều thứ cá
Cá nhiều con lớn quá dị kỳ
Đường Vàm Nao sao lại khó đi
Thứ cá lớn chờ người nghịch bạo
Chừng biến chuyển hung hăng nuốt ráo
Các cù lao sụp hết ầm ì
Cửa mặt dưng chừng đó khó đi
Phật lập tiểu trường an dạy đạo
Trong hang tra đóng đồn tra khảo
Ghe nổi lui tới láng ông Tà
Thương nhơn sanh kẻ khóc người la
Đến chừng đó bỏ ghe lội bộ
Thương con nít càng lao càng khổ
Mẹ lạc con nước mắt rưng rưng
Trên nam vang lửa cháy tưng bừng
Thương thầy chú cậu cô áo mết
Đến chừng đó kéo la kéo lết
Còn chi đâu áo mết với giầy
Thảm thương thay Châu Đốc nạn tai
Đến chừng đó vĩ thành vô thủy
Sau Châu Đốc mặt tiền xử bỉ
Trong nhà Bàng thiên hạ đến đông
Sách có câu vong giả nan tri
Đến chừng đó ai còn ai mất
Khuyên bá tánh ráng tin lời Phật
Thấy đời nay khờ dạy người ôi
Dân cớ sao bạc nghĩa như vôi
Lời chơn chánh không lo sửa cải
Con nhiều cha đời này khó dạy
Động lòng Thầy Thần Thánh sầu bi
Càng tiếc thai cho kẻ vô nghì
Thương hết sức về phần bày chỉ
Thấy trần thế nhiều người không nghĩ
Thêm nhiều lời cười nói quỷ ma
Nào ngờ đâu là quỷ Phật Bà
Xuống trần thế cứu dân chẳng xiết
Đem đạo lý là truyền sự thật
Dắt nhân sanh cho khỏi Tây U
Chuộc còn đây chưa thấy khổ đâu
Chừng đứt đít con trâu phá cổng
Đến chừng đó thây phơi chất đống
Đời Hạ nguơn tiêu diệt còn chi
Đô thị giả mến chi lao lý
Vưng sắc lệnh Tây Phương Thọ ký
Cứu bá gia cho khỏi miệng hùm
Kẻ chơn tu Thần Thánh giúp giùm
Đặng giải thoát hùm beo tây tượng
Kẻ hung ác bấy lâu hoạn dưỡng
Nay để dành cho thú làm mồi
Đạo còn đương lắm kẻ ra khơi
Ráng Lục Tự tu bòn tu mót
Bấy lâu nay hoằng khai nặng vọt
Nay nhìn xem khờn mẻ vết tỳ
Kể từ nay đạo đức gán dồi
Đừng cải cách nhiều điều tội lỗi
Ngục trần gian nhiều điều phản bội
Chờ những người nghịch bạo lòng tà
Phạt những người bội chúa phản cha
Đồ nghịch bạo để chi vô ích
Gốc ông cha ra đời nhắc tích
Sao đem lòng phụ bạc Thánh Hiền
Nhớ Quan Công kết nghĩa đào viên
Lòng chánh trực trở về Nhà Hớn
Trí quân tử dường như bánh chớn
Chờ đến sau núi trỗ Ngọc Ngà
Mới biết rằng con Phật con ma
Gươm Ba Thước trừ loài beo lợn
Trên Điện Ngọc rồng mây chơi giỡn
Hội Long Vân Tiên Phật ca sang
Kẻ gian ác thây phơi nhà bàn
Người hiền đức đặng chầu Chơn Chúa
Chầu Bệ Ngọc tâu qua điện hạ
Ra chiến trường phụng mạng chi sờn
Được rạng danh chừng đó danh thơm
Thì tỏ rạng lầu đài điện ngọc
Người chơn tu chừng đó mới mầu
Thì nhơn sanh mới biết thảnh thơi
Người hạnh phúc cùng chung an hưởng
Giờ còn đương vàng lộn với thao
Cả tiếng kêu hiền đức tu mi
Ráng ẩn lánh chờ Ngài Long Hội
Sống với Phật giữ gìn ba mối
Hạ bút thần trỗi giọng vang ca
Tạm mượn xác bán buôn ca hát
Trong cho đến thời kỳ ngã bát
Mới biết rằng thiện ác đáo đầu
Chừng đến ngày áo nọ còn bâu
Người quân tử nối theo chữ Bửu
Đến chừng đó người xưa không cựu
Thì sĩ hiền mới rõ nhạc âm
Mùi hương bay phản phất thăng trầm
Cảnh bát nhã xe loan phụng tán
Đến chừng đó bốn phương ánh sáng
Đức Di Đà chiếu diệu hào quang
Chúa Minh Vương ngồi ngự ngai vàng
Ngoài chư quốc lăng săn dành giật
Đến chừng đó người tu đúng bậc
Coi Phật tiên coi sử ngoại xâm
Cả tiếng kêu ơi hỡi lạc lầm
Đừng nhu nhược mê si vật chất
Nước Nam Việt gần ngày phục quốc
Ráng mau chơn đặng có bước theo
Qua thu đông khó bước khó chèo
Chịu dồn dập xa nơi biển thẳm
Nay đã thấy ban nhiều súng lạnh
Không lo phương tìm thuốc xổ ra
Để lâm ban khó chỗ vậy mà
Để nhiễm bệnh trỗ ra hôi thúi
Bởi sai đắm theo trần mê muội
Không đua bơi cho kịp một đời
Phải tranh dành lấn bước theo đời
Rồi xa ngã tưởng vì đạo đức
Thương tất cả truyền ra nền đạo
Nhờ lục thông khai mở huyền vi
Kêu nhân sanh bước đến khoa kỳ
Tâm nhơn đạo từ bi độ tận
Lòng quản đại nên ta quá bận
Ẩn xác phàm diều dắt gái trai
Cả tiếng kêu gái sắc trai tài
Tu hiểu nghĩa ngày kia mới đắc
Lựa Hồng Liên Phật dắt cho qua
Đặng ngày sao còn gặp ông bà
Nay sắp đến còn nhiều tai khổ
Chừng Nam Giang Sài Gòn tiếng nổ
Thì quê kỳ Đức Ý kéo qua
Phật thánh tiên làm Hội Long Hoa
Đến chừng đó chúa ra xử bỉ
Nơi thu đông bước qua mậu tí
Thấy nhân sanh nghiệp trả chưa rồi
Nhật Tàu qua Nam diệt phục hồi
Thầy trở lại Bắc Nam hòa hiệp
Kẻ phản quốc mới là thất nghiệp
Cũng như ghiền hết nhựa táo nồi
Chớ nên vì nóng nảy dân ôi
Cao Đài ra Thích Ca nối chí
Đến chừng đó Huỳnh Long lộ vĩ
Ra trận tiền bạch sĩ tiên sanh
Theo huyền vi chừng đó rạng danh
Nay phải chịu ngọn cờ lắng lướt
Chừng đó thấy ngọn gươm ba thước
Trốn nơi đâu cho khỏi lưới trời
Bọn cường sang lìa cảnh xa khơi
Đâu có đặng tự do đất nước
Nay đã thấy còn đương quyền tước
Còn lăng xăng ăn học vẽ dời
Nghĩ An Nam nhiều tiếng nhiều lời
Được thế lực kể chi nghèo khó
Ngục trần gian sẵn cầm để đó
Tội phản sư há dễ dung tha
Đến thời kỳ đừng khóc đừng la
Tài cán bấy tôi minh Lương Đống
Làm cho kẻ hiền từ thất vọng
Kẻ cháy nhà người lại tảng cư
Vợ xa chồng đi khó xứ người
Kẻ rách rưới quần tơi áo tả
Kẻ ác đức thánh thần để dạ
Sao chết sình diều quạ móc moi
Thấy cho đời chậu úp khó xôi
Nhìn cuộc thế hung hăng chán quá
Còn hơn thua trong lúc xưng vương
Vội tài ba ra bãi chiến trường
Thây chật đất không ai cứu độ
Kẻ hiền từ Phật Tiên mới hộ
Người thiện căn mới đặng hữu duyên
Thương những người biết tưởng thần quyền
Ra chiến trận ba thao sáu lược
Phật thương mến hiền từ nhu nhược
Ban đức ân y quy phục đàng hoàn
Hội Rồng Tiên chừng đó ca sang
Khắp bốn biển lô nhô rợn sóng
Ngựa Nam bắc rước người nồi giống
Đờn năm dây kiêu thúc lương hiền
Cảnh đăng sơn chừng đó đặng yên
Được ngó thấy đền vàng quý báo
Nay xuống thế xây cơ máy tạo
Kêu tính đồ Hòa Hảo Tân Châu
Khuyên Niệm Phật ngày sao thấy Phật
Giọng chuông thanh thấu đến long lầu
Ráng tìm kiếm điển quang huyền diệu
Thương Bá Gia lo liệu hao mòn
Gạo lúa đây lúc không còn
Đói khác nầy con nít thon von
Chạy lạc hết không quần không áo
Đến chừng đó không cơm không cháo
Bọn lâu la giật hết trần truồng
Quần còn lưng trốn nhủi qua truông
Chạy thất lạc tả tơi đáng khổ
Phật Thánh Tiên thấy vậy châu mày
Ráng lo tu cho khỏi nạn tai
Trời Phật định chỗ nào cũng khổ
Chừng Thất Sơn có ba tiếng nổ
Thì lăng xăng các nước Á Âu
Phật Thánh Tiên mới hóa phép màu
Bà Nam Hải hô thâu các nước
Trên Phật Tổ hồ lô linh dược
Hóa phép màu trừ giặc Á Âu
Sau Đào Lư tài phép nhiệm mầu
Khắp bốn phương lửa hồng nó đốt
Các chư thần ô hô chạy tột
Thả ó rằng lông lá vị kỳ
Gặp người ta nó gấp nuốt đi
Nhờ Phật Tổ Quan Âm thâu nó
Phật Tiên Thánh hô phong hoán võ
Phép nào hơn bằng Phật Thánh Tiên
Cả tiếng kêu kìa bớ lương hiền
Thả thuyền từ đến kêu cùng gọi
Muốn tạm bỏ những điều danh lợi
Thì mau chơn bước xuống chiếc đò
Tới bến rồi hết đói tới no
Miền Cực Lạc thanh nhàn thơi thảnh
Được thảnh thơi tự tại thanh nhàn
Thấy niết bàn Phật Ngự Tây Phang
Được hạnh phúc một giờ kết liễu
Nay xuống thế quan huyền diệu
Thương những người tầm đạo hiểu thông
Cả tiếng kêu son sắc Lạc Hồng
Lòng quảng ái từ bi độ tận
Nay đã đến huyền vi giúp vận
Được rạng danh sáng suốt hoàn toàn
Kề non tiên xa lánh trần gian
Dụng tâm hồng xát thân cao quý
Sắc trào đình Tây Phương thọ ký
Đặng thưởng ban sắc phục kim khôi
Phật Thánh Tiên nhất thống phục hồi
Đồng cả bát cả dầu nghiêm nghĩ
Bốn phía đồn quan trấn thủ vinh
Sao xử phân xem thấy rùng mình
Đạo gia nghị có ông trưởng lão
Đến chừng đó xử phân người đạo
Mới biết rằng ai chánh ai tà
Vinh quan thẻ chừng đó khó qua
Cửa cái dầu người hung khó tới
Chùa công phủ ngày sau lập lại
Lập cho rồi bảy nấc lầu chuông
Hội Tam Thanh giáo chủ lập tuồng
Chừng thành tựu Ông Ba làm xã
Trào Nam Chánh Huyền hành hai cả
Quân xuất binh sắc phục kim ngân
Hội bá quan văn võ công thần
Chợ Bổn Láng ngày sao thành tựu
Lập thế với Thích Ca Giáo Chủ
Phật Thánh Tiên sắp đặt cuộc cờ
Hội bá quan binh bộ thượng thơ
Tầm quan cựu đông tây trấn ải
Lê Văn Việt trấn cửa Long Xuyên
Châu Đốc kia tiền nhậm cửa tiền
Hà Tiên đó có quan Hùng Võng
Đến chừng đó quy về nhất thống
Nguyện xuất binh trấn ải Vàm Nao
Hội chung quy nhất thống một màu
Đến chừng đó có quan thánh giá
Chờ đến hội phong thần dựng bản
Phật Thánh Tiên định đoạt phục hồi
Nay còn chờ tạo hóa thiên cơ
Đợi sắc lệnh ngày sao tự tại
Đến chừng đó nào đâu thất bại
Lo tu hành đạo đức hoàng toàn
Gắng cần lo ăn học nghiêm trang
Nghe tiếng Ngọc giữ gìn lời thửa
Muốn tầm đạo sớm trưa tầm sửa
Sau trở về cảnh cũ gặp ta
Chúng nhơn sanh đặng giữa bóng hòa
Đến chừng đó con tiên hết tục
Phật Tiên Thánh chờ người hạnh phúc
Cả tiếng kêu hỡi người lạc đàn
Mau xuống đò ta hỡi đưa sang
Lần theo dấu đặng về bảy núi
Để chậm trễ biết đâu mà lủi
Tối dương gian mù mịt bảy ngày
Vợ lạc chồng không biết không hay
Đến chừng đó thay hồn đổi xác
Có căn tiền vợ chồng không lạc
Từ mặt dưng má đỏ Nhà Bàng
Sau ruộng đồng trống lỏng tan hoan
Đến chừng đó đất đồng thành tựu
Nay sắp đến Phật Thần lựa tuyển
Đức Quan Âm Bát Nhã xuống phàm
Xuống phàm gian lựa tuyển con tiên
Người hiền đức bà ra cứu độ
trầu với thuốc từ đây phải bỏ
Vật chất ăn bỏ bớt lần lần
Không tốn tiền được nhẹ xát thân
Muốn theo Phật thì mau chấm dứt
Tửu tài sắc lánh đường khổ cực
Đặng ngày sau coi luật triều đình
Hội chiến trường phân xử rất minh
Sau xuống đặng tự nhiên hết nổ
Chân Phật định nhà nam hết khổ
Người hiền lương hạnh phúc vô cùng
Các Thần Tiên ca hát không trung
Hội Tiên Thánh ra oai xử đó
Kẻ phản bội ngày sau lên án
Xử bá đao khua lấy gươm vàng
Kẻ tận trung phò chúa thiên nhan
Sau Gia Khánh kể thôi vô số
Kể hồi trào bắt đầu hội lộ
Kể hồi trào bố thí nhà thương
Kể hồi nào phá cây dọn đường
Phật bắt tội kể như Tào Tháo
Kẻ làm ác ngày sao tiêu ráo
Lũ nào còn Phật trấn Tây Ninh
Sau làm tôi trở lại nước mình
Trời đài đọa làm tôi mãn kiếp
Chờ đến ngày định đoạt quốc gia
Sau Núi Tô chứa kẻ phương xa
Cảnh Núi Tượng Tràng An Đông độ
Sau làm việc những người thượng cổ
Hội người hiền sắc phục hoàn toàn
Ngồi hai hàng ngó thấy nghiêm trang
Miền núi sập để làm Nhà Việt
Sau phân xử nhiều người oanh liệt
Cảnh vang hiền nhà Việt thượng thơ
Cõi Nam thiên bội châu Minh Đức
Đến chừng đó lấy theo điều luật
Hội tam thanh Phật xử hẳn hồi
Theo đạo nào đọc thử nghe coi
Đến chừng đó nhiều thầy nhiều phái
Kẻ chánh đạo có người chỉ dạy
Vô ba tràng thuyết pháp nghe kinh
Về pháp tràng ngó thấy sanh linh
Đừng ỷ thế người tu nối dõi
Xác phàm tục tu hành học hỏi
Nhờ ơn trên ban bố nhiệm mầu
Phật Thánh Tiên chỉ rõ huyền sâu
Nếu chậm chớ nghe trễ thời kỳ
Mến trần thế kêu hoài không ngớt
Kẻ giàu có cũng nên san sớt
Được phước lành hạnh phúc liễu bồi
Làm đắc quả người đều hưởng phước
Ít ai đặng giữ theo điều luật
Cuộc hồng trần như thể miếng mồi
Trời đâu cho nước lại hai ngôi
Nay hiện thấy một nhà hai chủ
Trời khiến cho tiêu diệt quỷ ma
Có ai mà nhớ chúa nhớ cha
Bởi sợ mất phần ăn sanh giặt
Làm phạm tội nhiều điều quá ngặt
Cũng tại vì đồng bạc đồng tiền
Chẳng kể chi nhân nghĩa thánh hiền
Ai nuôi dưỡng nay đành ở bạc
Chẳng khác gì đời thập bát
Nhắc chừng nào nhớ đến Gia Long
Nhớ hồi nào đất Láng ruộng đồng
Hồi Minh Mạng Gia Long thất bắt
Bị phản vương chúa mình mới mất
Mất cơ đồ vì bởi Nhà Thương
Chúa xa cơ nên chịu triến trường
Cũng vì bởi là loài phản bát
Trong cho đến thời kỳ định đoạt
Đức Phụ Hoàng ngự tại Triều Ca
Nhớ Vua Nghiêu xả tắc sang hà
Nay Ông Thuấn còn chờ Minh Mạng
Xem phong cảnh Nhà NamTrạng
Ra dẫn đường giúp vận chúng ta
Thấy cho đời bá tánh ngâm nga
Nay ta thấy tuồng đời yến ẩm
Đừng để trễ giống nòi chìm đắm
Nhìn Lạc Hồng đao đớn vô cùng
Bủa trùng dây sắp đến tứ tung
Nhìn sanh chúng còn phân hai ngã
Ta xuống thế thấy đời buồn bả
Nhớ hồi xưa chịu giặt Trung Đô
Hàng bá quan phải mất cơ đồ
Sau vô bị giật Tần láng cháy
Nó làm mộ Cao Miên khởi dậy
Nên quân thần lên ở trên non
Trên Núi Sam phần mộ vẫn còn
Hàng Quan Cựu Lăng Ông còn tả
Hồi Ông Quản kéo vô ngã bát
Ông cầm binh chiêu mộ anh hùng
Sau kéo Sơn Trung đóng trại
Quyết đánh đuổi tây phiên một trận
Thầy biểu chờ cơ trời giúp vận
Đời Quản Dương còn giặt kéo xâm
Thầy mới than nói với Quản Thành
Tính lập chúa Láng Linh cư ngụ
Bá tánh nghe đi tìm rần rộ
Kẻ tìm Thầy lảnh phái quy y
Đến thời kỳ thầy bước ra đi
Đồ kỷ niệm giao cho Cố Quản
Sau một lúc ông bà bật vạn
Hiệu Bửu Sơn giao lại Cậu Nhu
Con ở đây dìu dắt người tu
Đặng giúp đỡ người tu cho tới
Chừng xét đạo là Ông Ba Thới
Xét thông thiền hỏi đạo quốc vương
Đạo nào mà không biết cúng dường
Đạo vô nghĩa Phật Tiên chẳng dụng
Bỏ mẹ cha ông bà không cúng
Làm cho ta chang ngán thêm buồn
Vì hồi xưa ra Chín Bổn Tuồng
Đủ Kim Cổ mới là tự vận
Coi sắm giảng ráng coi nhiều bận
Rồi nghĩ suy mới biết giả chơn
Người tu hành đạo đức ai hơn
Chưa hiểu đạo cũng đừng bắt bẻ
Ở Láng trong ai là cấm thẻ
Đồ chăn dân hành lý hoàn toàn
Cửa cái dầu căn cứ đạo sang
Xin gìn dữ căn đồ của Phật
Chiết kim xuyến Phật Ông ai cất
Nhớ Hương Đăng Cổ Phật đạo đèn
Lúc năm canh nhớ đến mùn đen
Mấy năm trường Tà Lơn lao lý
Thấy bổn đạo nhiều người không nghĩ
Nghĩ gian nan nhiều cảnh đoạn trường
Bấy lâu nay xa cách quê hương
Nay trở lại dắt đường chỉ ngõ
Thì noi theo dấu thỏ đường dê
Nay cũng gần Thầy sắp trở về
Thì nam bắc một giờ kết liễu
Kẻ trông ngóng nhiều người không hiểu
Coi giảng kinh hết sức quá bàn
Đố ai mà hiểu đặng cơ trời
Năm Tuất Hợi bàn thôi quá tước
Thương những kẻ hiền từ nhu nhược
Tánh thiệt thà nghe nói phải tin
Bàn thiên cơ lỗi với Trạng Trình
Thương những kẻ nghèo nàn thất thiệt
Miễn nhớ lòng trung hiếu hoàn toàn
Người dân hèn sao cũng làm quan
Đến chừng đó cũng không nhơn đạo
Phật Thánh Tiên một giờ chỉ bảo
Luật pháp trường quý báo vô cùng
Nay thấy đời ít kẻ lòng trung
Đừng để trễ nhơn ông suy sụp
Phật Tiên Thánh ra tay xuống giúp
Mở ách nô nhân loại đồng bào
Thiệt giống nồi thì thương biết bao
Quy nhất thống ra bề mới nổi
Nơi đã thấy nhiều điều quá lỗi
Ỷ mạnh rồi chẳng kể thánh thần
Nên trời đài mạc kiếp cho dân
Dòm tứ hướng chỗ nào cũng khổ
Trâu phá cổng không nơi không chỗ
Chạy làm sao cho đến Sửu Dần
Qua đông rồi có tiếng vang ngân
Từ nam bắc đâu đâu cũng nổ
Ba tiếng vang lập đời thượng cổ
Cảnh Thất Sơn lộ vẻ đền vàng
Tám chị Hằng đứng trước ca sang
Được mình chịu mình vàng son sắc
Xem người tu tốt tươi hạnh dốc
Sắc son tài huyền diệu như Tiên
Ra chiến trường phụng mạng chúa hiền
Trước điện ngọc trân châu hổ phách
Trên rồng phụng mừng vui một cách
Đồng cùng nhau thượng vái người hiền
Hội trào ca trở lại căn tiền
Đến chừng đó gặp Đường Lý Đán
Khuyên bổn đạo tu hành phải ráng
Ráng tu hành cư sĩ tại gia
Sao có ngày hội hiệp ông bà
Người bần đức ngày sao thông thả
Đến chừng đó đặng coi phép lạ
Ráng lộc lừa đặng rạng sắc son
Nếu pha chè tiêu diệt khôn còn
Đừng da lợn nữa chay nữa mỡ
Đến chừng đó không ai giúp đỡ
Sao lạc đàn nước mắt rưng rưng
Thấy Năm Chèo nổi dậy tưng bừng
Nằm cản cửa chờ người hung ác
Kẻ gian ác đi qua không thoát
Thấy vẩy vi lớn tợ cái sàng
Nhờ "mũi mun dây vải" Thầy ban
Đình xuống bắt cứu người dương thế
Ráng tu niệm giữ gìn bốn bể
Ngày ba thời ráng nhớ nguyện cầu
Phật Thánh Tiên chỉ nẻo cao sâu
Nay tạm sát giúp dùm quan trấn
Cứu nhân sanh độ tận lương hiền
Ngày tương lai hạnh phúc Long Xuyên
Chừng Phật định Long Xuyên vinh hiển
Bên sông trước ngày sau nát biến
Từ Vàm Nao Ông Chưởng Kiến An
Chiến tranh nhau chỗ đó tan hoan
Chừng Phật định Kiến An thành tựu
Chừng có lệnh phất cờ giáo chủ
Xuất cơ binh Hòa Hảo Tân Châu
Đến chừng đó Thầy hóa phép màu
Vàm Ông Chưởng có ban hữu cảnh
Đến chừng đó hết ai làm bảnh
Chùa Kiến An thành tựu hoàn toàn
Thảm thương thay Châu Đốc An Giang
Dòm thấy máu huyết lưu mãn địa
Thấy thây nằm kinh hồn mất vía
Hơn Xiêm Chà Chệt lộn với Tần
Ráng tu hành cho kịp bớ dân
Để đến việc yêu tinh nhiều cách
Người chơn tu chẳng có bao nhiêu
Ngày cúng lạy đừng cho sái bữa
Nương đuốt huệ dắt người mê muội
Noi gương xưa ngọn đuốc từ bi
Sau thuyền chèo nát nước vậy thì
Chùa Tây An vô thi công quả
Đến chừng đó hai ông hai ngã
Từ mặt dưng cửa cái cả dầu
Con của ai kìa hỡi đi đâu
Có tờ giấy mới cho vô cửa
Về đến đó Phật còn chọn lụa
Thiệt Chơn tu mới đặng thảnh thơi
Vì thương dân nên nói hết lời
Thương con nít chết thôi vô số
Không tội lỗi tạo nên đời khổ
Đứa thiện căn thần thánh dắt dìu
Thương con thơ bé nhỏ chích chiêu
Đến chừng đó không cơm không cháo
Chạy ra đồng óc rau líu láo
Đứa thiện căn Phật độ không sao
Người tu hành đừng có ồ ào
Ráng hiền đức theo đi thượng cổ
Sau con nít Phật gom một chỗ
Các chư thần gom hết về non
Ráng tu niệm làm lành tác phước
Ai cũng có tiền căn kiếp trước
Ráng kiếp này tội lỗi cho tiêu
Nếu người tu đức hạnh không nhiều
Thì phải chịu nạn tai nhồi quả
Dầu nạn tai cũng đừng buồn bả
Phật Thánh Tiên chưa đặng thảnh thơi
Vì thương dân chịu nạn khổ hoài
Nay phải chịu nhơn sanh nhạo bán
Khuyên Bổn Đạo cứ hằng xem giảng
Trời cầm cân thưởng phạt công bằng
Cả tiếng kiểu kìa bớ sĩ tăng
Còn ẩn lánh dồi mài tâm trí
Bàn cờ tướng cũng đà có lý
Chờ pháo xe tướng sĩ hiệp thành
Ra chiến trường phụng mạng non xanh
Đưa kẻ nghịch ra nơi chiến địa
Kẻ hung ác ngày sao khiếp vía
Mới biết rằng Phật Thánh là ai
Thấy thập tự rợn ốc rùng mình
Dòm ngó thấy bề cao chín thước
Người hiền đức cối đầu qua được
Ra chiến trường phụng mạng chúa cha
Nữ cùng Nam một cảnh ta bà
Đến chừng đó trở về căn gốc
Nay sắp đến người tu để tóc
Đến thời kỳ cho kịp huyền Vi
Để ngày sao buộc đá dằn chì
Theo thượng cổ tốc râu cao quý
Người dân quan ở trong binh bị
Hớt tóc theo sắc phục ngoại ban
Bởi cơ trời sắp đặt lớp lan
Đây sắp đến nhiều màn giông gió
Giống hồng diệp nay đã còn đó
Chờ Thầy về sắp đặt chúng ta
Đặng mà trừ các thứ binh tà
Cho tiêu diệt những người hung ác
Thấy thời cuộc Thầy chưa định đoạt
Ráng chờ thời huyền diệu Tôn Sư
Cả tiếng kêu lạc nghiệp an cư
Xem sấm giảng như bài toán đố
Thấy trai gái có ngày tuyệt nộ
Thương nhân sanh tai nạn dập dìu
Lớp âm dương tả đạo bàn môn
Nhiều ngũ sắc màu cờ lẳm liệt
Dặn đàn bà ngày sau phải biết
Nó xuống trần dậm đất la vang
Đàn bà phải cho được hoàn toàn
Đồ rách rưới gói vô cho sẳn
Người đàn ông trong nhà lẳng lặng
Nó ghé nhà đồ rách lấy đưa
Chồng của tôi bị bắt nãy giờ
Xin mấy cậu cho tôi gửi gắm
Nó kéo đi khỏi đường một dặm
Chờ cờ Thầy đi chót màu da
Ráng tu hành đặng tránh quỷ ma
Trai oanh liệt đường trào mới đáng
Đến chừng đó người hiền mới tạng
Gái tiết chinh phụng mạng long lầu
Lúc giờ khuya tưởng nhớ canh thâu
Tưởng nhớ chúa quên ăn quên ngủ
Ngồi thơ thẩn ngó về cảnh cũ
Mấy năm trường thầy tớ long đông
Ráng tìm cho gặp chủ nhơn ông
Được cai quản hồn linh tự tại
Sau sẽ có Đức Bà Nam Hải
Cứu chúng sanh tự tại thanh nhàn
Ta còn chờ sắc lệnh tây phang
Lựa những kẻ hiền lương giúp vận
Được sáng láng điển quang tinh tấn
Chung tâm hồn huyền diệu thiêng liêng
Hãy nhớ căn Bà Mụ Âu Cơ
Sanh trăm chứng hồi đời ngươn thủy
Nhớ Trưng Trắc cùng Bà Trưng Nhị
Hai ngàn năm Bàn Cổ sơ khai
Bấy lâu nay côi cúc độc tài
Nên phải chịu xa cơ thất thế
Cốt rồng tiên nào đâu tồi tệ
Ráng mau chơn cho kịp hội này
Theo Quan Âm thẳng cánh tây phang
Bà Chiếu diệu long lầu phụng mạng
Nay triều đình cơ quan sắp soạn
Nghe tiếng chuông văng vẫn long lầu
Cuộc chiến tranh đến cũng không lâu
Cờ phụng mạng Tây Phương tận thế
Sắp ngôi vị Minh Hoàng Thánh Đế
Đặng ra tài phụng mạng chiến tràng
Ra trinh đông hóa hải lướt sang
Quyết cho đến bảng vàng thấu
Nhờ Bồ Tát Quan Âm chỉ bảo
Sau xử phân có Đức Quan Công
Đến chừng đó quan võ hô phong
Đặng cho kịp về nơi thánh giá
Đến chừng đó thánh thần nguyện ước
Hội trào ca có lớp con tiên
Kiếp phù sinh được chấp ấn quyền
Ra trận thượng đai vàng ấn ngọc
Trí quân tử vào chầu ấn ngọc
Hội chiến tràng phụng mạng huyền hoa
Đặng sửa sang cho Chúa Thánh Hoàng
Chúa ra lệnh hết già hóa trẻ
Tuổi mới sanh con đẻ
Thì không đau không bệnh không già
Cảnh lầu đài phảng phất thơm sang
Ngày Phật giáo xoay luân họp tác
Sau sẽ được thanh danh thơm ngác
Được danh thơm lịch sử rạng ngời
Nhưng ngày giờ sắp đến dân ơi
Lo tu tỉnh từ đây cần thiết
Trời đã sắp hoàn toàn các việc
Phật ra đời nói trước không sai
Cũng vì đâu nên chịu nạn này
Lòng bát ái dắt dìu sanh chúng
Đặng cho kịp đúng giờ hùng dũng
Hội Long Hoa đặng có trở về
Tạm xác trần cầu chúc thôn quê
Cùng giúp việc cho tròn phận sự
Được hòa bình thuận trên cùng dưới
Theo bóng hòa đuốc huệ soi đường
Được sạch trong sáng tợ soi gương
Cầu cho chúa lên ngôi cai trị
Đến chừng đó cỡ già cao quý
Hạ bút thần cầu chút đâu đâu
Ta trở lại giả từ lui gót
Nam mô A Di Đà Phật

Kệ:

Kể từ phát nguyện Tây Phương
Làm bài kệ bái để thường xướng ca
Mười phương cõi Phật ta bà
Phật Vương thứ nhất Di Đà lớn thay
Coi qua cõi Phật cao dầy
Ao sen chín phẩm độ nay phàm trần
Tôi xin cùng Phật gửi mình
Một bề lánh giữ làm lành mà thôi
Phước lành như thể đắp bồi
Giữ lòng cho vẹn chiều mai không rời
Dặn lòng niệm Phật mấy người
Cầu cho thiên hạ bằng nay thái bình
Cầu cho Phật Tổ Chứng minh
Quan Âm Bồ Tát An Linh vẫn vào
Di Lạc Phật Tổ Nam trào
Chuẩn Đề Thiên Mẫu Thiên Tào chứng minh
Thiên Thủ Hộ Pháp Anh Linh
Chứng cho đệ tử cầu xin giũa trời

Nam Mô A Di Đà Phật

Đánh giá bài viết

4.98/32 rates

Đăng nhận xét

Cảm ơn Đạo Hữu đã đóng góp. Chúc Đạo Hữu một ngày an lạc! A Di Đà Phật