Tỉnh Thế Văn (Trích Kinh Tứ Thánh)

Tỉnh Thế Văn, Tứ Thánh Kinh

TỈNH THẾ VĂN
(Trích Kinh Tứ Thánh)
GIỚI THIỆU KINH TỨ THÁNH
TỨ THÁNH

Khoảng cuối thế kỷ XIX đầu thế kỷ XX , tại Châu đốc có cậu bé 9 tuổi bổng nói thơ khuyến thiện và tiên tri việc nước. Người ta ghi chép và xuất bản. Bản của Bửu Sơn Kỳ Hương có khoảng 500 câu lục bát, lời thơ cao thâm, gieo vần rất chặt chẽ . Theo Vương Kim trong đoạn viết về Tứ Thánh trong quyển Tận Thế và Hội Long Hoa do Tân Sanh, Saigon xuất bản 1965 thì quyển Tứ Thánh ra đời từ năm sáu mươi năm nay, trong lúc nước Việt Nam còn đặt dưới quyền bị trị, thế mà đã cho biết về cuộc độc lập sau này. Như vậy là quyển Tứ Thánh ra đời khoảng đầu thế kỷ XX. Có thể nhiều người ghi chép nên có nhiều bản khác nhau. Sau 1975, tôi cũng mua được một bản, bên ngoài ghi là Kim Cổ Kỳ Quan nhưng bên trong lại là Tứ Thánh. Nay đã thất lạc. Có nhiều câu thơ khác với bản này. Tôi hy vọng sẽ tìm lại được và bổ túc cho tập thơ này. Có thể ông ra đời trước hoặc đồng thời với ông Nguyễn Văn Thới (1866-1926) vì trong Kim Cổ Kỳ Quan ông Nguyễn Văn Thới có nói đến Tứ Thánh. .Nhiều đoạn Kim Cổ Kỳ Quan giống với Tứ Thánh. Đây là một tác phẩm khá lớn và khá quan trọng trong Văn học Việt Nam, trong văn học Miền Nam và trong Phật giáo Miền Nam,

Ottawa ngày 12-12-2011

TỈNH THẾ VĂN
Tỉnh Thế Văn

Cuộc trần thế khuyên ai hãy gẫm,
Danh mà chi lợi lắm mà chi.
Bã công danh như bọt nước có ra gì,
Mùi phú quí như vần mây tan hiệp.
Sang cho mấy cũng thì một kiếp,
Giàu đến đâu cũng một đời.
Cái tuổi xanh theo đuổi kiếp con người,
Thân tứ đại có lấy đâu mà làm chắc.
Kìa sanh tử thấy liền trước mắt,
Đám cô phần đa thị thiếu niên thân.
Cái thân này là cái Giả thân,
Nay còn đó mai đâu chắc được.
Thêm nổi bịnh nổi già thúc phược,
Sống trên đời sống được bao lâu.
Mới mày xanh kế lại bạc đầu,
Rồi lại đến quan khâu một nắm.
Ôi tam thốn khí tại thiên ban dụng,
Nhứt đáng vô thường vạn sự hưu
Muôn việc đều mang lấy tất hơi,
Hơi vừa dứt cuộc đời cũng dứt.
Nào của cải vợ con tài vật,
Nhắm mắt rồi nắm lấy tay không.
Nghĩa tào khang có kẻ chẳng bền lòng,
Dành cải tiết dạ mong chồng khác.
Bỏ con dại mặc đời hành phạt,
Cái cuộc đời nghĩ thật buồn tênh.
Hết mê danh mê lợi mê tình,
Toan mượn thú dà lam phong cảnh.
Gẩm cuộc thế vui gì ham tranh cạnh,
Thêm gây tình vợ vợ với con con.
Thà sớm khuya vui thú nước non,
Chiều lại niệm A-Di-Đà-Phật.
Mong giải thoát tránh xong đường vật chất.
sổ luân hồi yểm cựu với hành vi,
Ở thế gian nhiều tiếng thị phi.
Về cửa Phật từ bi hỉ xả.
Qua biển khổ mượn thuyền Bát nhã,
Rửa bụi trần mượn nước Ma Ha.
Nguyện sau thoát khỏi chốn Ta Bà,
Về Tịnh độ vui miền Cực Lạc.

Kệ:
Hay dở đâu nài viết ít câu,
Khuyên đời sớm sớm khá hồi đâu.
Tu là cội phúc đừng xao lảng,
Danh lợi giây oan mựa gắng cầu.

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT (3 biến)

Đánh giá bài viết

4.98/32 rates

إرسال تعليق

Cảm ơn Đạo Hữu đã đóng góp. Chúc Đạo Hữu một ngày an lạc! A Di Đà Phật